-
1 σείριος
σείριος, ὁ, name of theA dog-star, Sirius, whose visible heliacal rising marked the season of greatest heat (cf. Gem.17.39), Hes.Op. 587, 609, Sc. 153, 397, Alc.39, E.Hec. 1104 (lyr.);Σείριος κύων A.Ag. 967
, S.Fr. 803;Σείριος ἀστήρ Hes.Op. 417
:—of the sun, acc. to Hsch., in Archil.61, cf.ἀκτὶς Σειρία Lyc.397
and Sch. ad loc.;σ. ἠέλιος Orph.A. 120
; of stars, Ibyc.3, Alcm.23.62, cf. E.Fr.779.8 cod. Longin., of a bright planet, Id.IA7 (acc. to Theo Sm. p.146 H., dub., anap.).2 Adj. destructive,σείριαι νᾶες Tim.Pers.
192.3 σείριον πάθος, = σειρίασις, Sor.1.124.Greek-English dictionary (Αγγλικά Ελληνικά-λεξικό) > σείριος
Перевод: со всех языков на все языки
со всех языков на все языки- Со всех языков на:
- Все языки
- Со всех языков на:
- Английский